Blue Dragon và hai chị em Thủy

Gastbeitrag geschrieben von Thuy Nguyen

Ngày 08/06/2025 thực sự là một ngày khó quên đối với tôi. Trái tim tôi rung lên khi thấy tên Blue Dragon – Rồng Xanh Đức đang có mặt tạitrong khuôn khổ  „Hội nghị Hội nghị Phát huy nguồn lực cộng đồng người Việt Nam thúc đẩy quan hệ Việt Nam – EU“ ở Brussels, Bỉ.

Thật khó có thể tưởng tượng tổ chức nơi tôi đã gắn bó làm việc từ những ngày Blue Dragon Việt Nam còn xây những viên gạch đầu tiên, giờ lại hiện diện ngay nơi đây, giữa trái tim châu Âu.

Tại nơi đất khách này, tôi thường tự hào kể với đồng nghiệp về quãng thời gian được làm việc ở Rồng Xanh, bởi trong tôi luôn dành một tình cảm đặc biệt và sự ngưỡng mộ dành cho những thế hệ sau đang tiếp nối.

Ngay lúc đó, tôi tự nhủ: nhất định phải tìm gặp người của Blue Dragon nếu họ cũng có mặt ở đây. Đủ duyên những người của Rồng Xanh đã gặp nhau tại trái tim của Châu Âu, Brussel. Tôi xin cảm ơn chị Quỳnh Iris vì sự kết nối này.

Chị Thủy – đại diện Blue Dragon tại Đức – đã dành cho tôi một cái ôm ấm áp và thật chặt  khi chúng tôi chào hỏi nhau. Dù là lần đầu gặp mặt, tôi cảm nhận tình yêu dành cho Blue Dragon đã kéo hai chị em lại gần nhau. Hai chị em chúng tôi đã nhiệt tình trò chuyện về những kỷ niệm, về hành trình Rồng Xanh.

Chị Thủy rất quan tâm lắng nghe rất chăm chú những câu chuyện tôi kể về thời gian đầu Blue Dragon. Tôi cũng xin phép được chia sẻ lại một phần ký ức về những chương đầu của hành trình mà Blue Dragon đã và đang viết.

Những thước phim ký ức đưa tôi quay lại Hà Nội, khu Hồng Hà, Chương Dương – nơi có Big Room, có Vị, Nam, Chính, Vương, Toàn… (giờ các em đã trưởng thành và thành đạt). Tôi nhớ những chủ nhật chơi nhạc, đánh trống cùng các em trong khu vườn sứ quán Mỹ; những chuyến đi đến Bắc Ninh vận động học sinh trở lại trường; những ngày rong ruổi cùng anh Michael trên chiếc xe máy dọc Hồng Hà, Phúc Tân, Phúc Xá để tìm các em – thật nhiều kỷ niệm, thật nhiều yêu thương.

Ngày tôi đến với Blue Dragon, tôi vẫn còn là sinh viên, tham gia với vai trò tình nguyện viên. Lúc đó, tôi chỉ mong được góp một phần nhỏ bé cho những gì cả tập thể đang nỗ lực xây dựng trong điều kiện còn rất hạn chế. Sáng chủ nhật, chúng tôi ra sân bóng ở Phúc Xá, Phúc Tân, tổ chức đá bóng cho các em nhỏ đường phố và mang sữa tới cho các em uống. Đó cũng là cách chúng tôi làm quen, kết nối, và dần trở thành bạn đồng hành của các em.

Hoạt động này của Blue Dragon thu hút nhiều tình nguyện viên nước ngoài đến cùng tham gia với các em. Nhìn các em đá bóng vui chơi, được là chính mình, tạm quên đi những lo toan cuộc sống – tôi càng thấm thía ý nghĩa của công việc mình đang làm. Đó cũng là giây phút các em cảm nhận được sự quan tâm, chăm sóc của xã hội và mở lòng với những người ban đầu vốn là xa lạ, để rồi trở thành bạn, anh chị của các em.

Khi Blue Dragon triển khai dự án Stay in School, tôi chính thức trở thành điều phối viên dự án – trở thành nhân viên của Blue Dragon. Tôi thật sự tự hào khi được đóng góp nhiều việc ý nghĩa và có cơ hội gặp gỡ những tình nguyện viên đầy nhiệt tâm.

Ngày tôi đến với Blue Dragon, tôi vẫn còn là sinh viên, tham gia với vai trò tình nguyện viên. Lúc đó, tôi chỉ mong được góp một phần nhỏ bé cho những gì cả tập thể đang nỗ lực xây dựng trong điều kiện còn rất hạn chế. Sáng chủ nhật, chúng tôi ra sân bóng ở Phúc Xá, Phúc Tân, tổ chức đá bóng cho các em nhỏ đường phố và mang sữa tới cho các em uống. Đó cũng là cách chúng tôi làm quen, kết nối, và dần trở thành bạn đồng hành của các em.

Quãng thời gian ở Blue Dragon là những năm tháng quý giá của tuổi trẻ tôi, cho tôi nhiều trải nghiệm và bài học lớn lao.

Những ngày đầu cùng anh Michael thực hiện hai dự án Big Room và Stay in School, chúng tôi có thêm nhiều tình nguyện viên nước ngoài và Việt Nam, ai cũng hăng hái, nhiệt tình như những người chuyên nghiệp thực thụ. Big Room là nơi Blue Dragon kiên trì tin vào thay đổi số phận trẻ em đường phố. Tôi vô cùng khâm phục anh Michael – người luôn giữ vững niềm tin vào các em nhỏ dù nhiều người khác nhìn các em với ánh mắt nghi ngại. Biết bao cuộc họp, bao lần giải quyết xung đột, bao lần cùng các em đi xin học nghề, học văn hoá, dù nhiều lúc khó khăn. Các em có thể chưa hiểu rõ ý nghĩa của thay đổi, chỉ cảm nhận nơi này là nơi có cơm ăn, chỗ ngủ, có người lắng nghe, quan tâm và bảo vệ. Lâu dần, mưa dầm thấm lâu, các em tiến bộ rõ rệt: học tiếng Anh, học làm bếp, tuần nào cũng háo hức ra sân bóng.

Giờ đây, Vị từng là một trong những cậu nhỏ đã trở thành Co-CEO Blue Dragon, Nam là đầu bếp nổi tiếng, Chính đã đi du học New Zealand và tiếp tục gắn bó với Blue Dragon. Những „quả ngọt đầu mùa“ này đang trở về, báo đáp tổ chức đã thay đổi cuộc đời mình.

Một trong những nguyên nhân khiến tôi quyết định học tiếp ngành xã hội học khi định cư tại Bỉ là bởi trong tôi vẫn còn nguyên giá trị và cảm hứng từ những ngày sống và làm việc ở Blue Dragon. Tôi nhận ra, mình thực sự yêu thích, muốn gắn bó lâu dài với ngành công tác xã hội này.

Dù ở xa, tôi vẫn luôn dõi theo từng bước trưởng thành, từng dự án, chương trình ý nghĩa của Blue Dragon. Tôi tự hào vì đã từng là một phần nhỏ bé của tập thể ấy – những con người đã và đang viết tiếp những câu chuyện nhân văn sâu sắc.